Cõi
trần dâu bể trải bao năm
Gánh
ân tình mỗi ngày thêm nặng
Chớp
mắt tóc xanh nay hóa trắng
Đã
mơ màng nghe tiếng hư vô
Xác
thân nào khác chi đám bụi
Sinh
diệt tuần hoàn một vòng quay
Thời
gian nối tiếp bởi thời gian
Ở
đời là sống vì người khác
Dẫu
có đi không mất bao giờ
Tinh
anh nhân thế còn giữ lại
Trời
đêm lấp lánh mãi ánh sao .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét